Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
Tớ rất ghét những thứ đó. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!". - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống.
- Công việc kiểm tra, đối chiếu cần phải được thực hiện một cách thường xuyên vào giai đoạn đầu của dự án. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.